GV Mỹ gửi tâm thư thúc giục phụ huynh làm cha mẹ đúng cách

Bức tâm thư của cô giáo Amie Diprima ở bang Georgia Mỹ được đăng tải trên trang cá nhân gây chấn động cộng đồng. Đặc biệt, khi bức thư xuất hiện ngay sau sự kiện xả súng tại trường học ở Parkland. Trong đó, cô nhấn mạnh vai trò làm cha mẹ của mỗi phụ huynh.

Lá thư về con

Mỗi năm học mới, cô Brown đều đề nghị phụ huynh lớp mình viết một lá thư gửi cho cô. Trong thư, họ sẽ mô tả thật chi tiết về con mình.

Cô Brown cho biết: “Tôi giải thích với phụ huynh rằng, tôi muốn biết về hi vọng, mơ ước, nỗi sợ hãi, những thử thách… của học sinh. Tôi còn nói đùa với họ là lá thư chỉ được viết dưới 1 triệu từ thôi. Bởi tất cả chúng ta đều biết rằng, nói về con cái mình thì chẳng bao giờ hết chuyện”.

GV Mỹ gửi tâm thư thúc giục phụ huynh làm cha mẹ đúng cách (Ảnh: aupairsandbeyond.com)
Ảnh: aupairsandbeyond.com

Những lá thư của phụ huynh thực sự là công cụ vô cùng hữu ích đối với cô Brown.

Nhờ chúng, cô hiểu rõ hơn về học trò của mình ngoài những giờ học trên lớp. Trong suốt những năm qua, cô Brown đã được tìm hiểu học sinh qua những vấn đề sức khoẻ tâm thần, chứng rối loạn ăn uống, chuyện nhận con nuôi, sự cố bị lạm dụng… được chia sẻ trong thư.

Cô viết trên Facebook: “Tôi thường lấy thư ra đọc lại khi phát hiện một học trò bỗng dưng có thay đổi bất thường về hành vi. Hoặc khi có rắc rối nào đó nảy sinh”.

Phụ hunh quá bận để quan tâm tới con?

Nhưng có một vấn đề thực sự đáng lo ngại. Cô Brown tiết lộ, năm 2013, cô nhận được thư từ 98% phụ huynh trong lớp. Bao gồm cả thư viết tay và e-mail. Tuy nhiên, năm 2018, chỉ có 22% phụ huynh thực hiện việc này.

Theo cô Brown, việc phụ huynh bớt liên quan tới cuộc sống của con mình gây hại theo nhiều cách khác nhau. “Tỷ lệ nộp bài tập về nhà của năm nay là 67%. Phụ huynh đang tiếp tục để con mình nhận hết điểm 0 này đến điểm 0 khác. Nhưng một lần nữa, tỷ lệ này trước đây lên tới 98%”.

Và bài tập về nhà mới chỉ là khởi đầu của mọi chuyện. “Với toàn bộ trách nhiệm khác của chúng tôi trong nghề dạy học, làm thế nào chúng tôi có thể hiểu học trò của mình, để xác định những em có vấn đề tinh thần và có xu hướng trở thành một kẻ xả súng tại trường hợp nếu cha mẹ không quan tâm sâu sát quá trình học tập của con?”.

GV Mỹ gửi tâm thư thúc giục phụ huynh làm cha mẹ đúng cách (Ảnh: FB cô Brown)
Ảnh: FB cô Brown

Hãy thực sự làm cha mẹ!

Nói cách khác, cô Brown kêu gọi phụ huynh hãy thực sự “làm cha mẹ”. “Đừng đợi đến khi con quý vị trở thành kẻ xả súng mới để chúng tôi biết rằng, cháu đang gặp khó khăn về tinh thần. Đừng đợi đến khi con quý vị không được chọn vào đội thể thao hay cái ngày nhận được thông báo kết quả học tập, quý vị mới đi kiểm tra điểm số và chất vấn giáo viên sao để con tôi kém cỏi thế này”.

Chỉ trong vài ngày, bài đăng của cô Brown đã nhận được rất nhiều lượt bình luận từ chính các phụ huynh và giáo viên khác.

Về phía giáo viên, họ rất đồng cảm với những gì cô Brown chia sẻ. “Nói hay lắm! Đó chính là vấn đề. Phụ huynh thực sự đã từ bỏ việc làm cha mẹ đích thực vì bất cứ lý do gì. Và tôi nghĩ điều đó thật đáng buồn”, một người viết. Một số giáo viên thậm chí còn đề nghị cô Brown chia sẻ mẫu lá thư để họ có thể áp dụng với phụ huynh lớp mình.

Tuy nhiên, những người khác cũng chỉ ra khó khăn của việc làm cha mẹ ngày nay.

Có quá nhiều đòi hỏi ngoài gia đình. Việc cha mẹ có thể ở nhà toàn thời gian chăm sóc con ngày càng hiếm. Mạng xã hội và công nghệ cũng đang giảm quyền kiểm soát của cha mẹ với con cái.

Một cư dân mạng bình luận: “Rất nhiều thứ khác đã thay đổi. Như phụ huynh phải làm việc rất nhiều. Kỳ vọng vào chúng tôi nơi công sở cũng tăng lên. Rồi còn việc đưa đón bọn trẻ tới các lớp học và hoạt động ngoại khoá. Hàng tiếng đồng hồ làm bài tập về nhà… v.v… Chẳng còn đủ thời gian trong ngày nữa. Phải từ bỏ thứ gì đó. Một lá thư có vẻ phải nằm trong số những thứ phải từ bỏ ấy”.

Dù gây tranh cãi, bức tâm thư của cô Brown kết thúc bằng thông điệp mà nhiều người đều đồng tình. “Làm cha mẹ, công việc của chúng ta là nuôi dạy những con người tuyệt vời nhất có thể. Đó là công việc quan trọng nhất thế gian. Sự giáo dục và ổn định về cảm xúc mà cha mẹ có thể dành cho con là vô giá”.

Đọc trọn vẹn bức tâm thư gửi phụ huynh của cô Brown:

Với tất cả những gì người ta đáng nói về vụ xả súng ở trường học, tại sao nó lại xảy ra và làm thế nào để giải quyết vấn đề, hãy để tôi đưa ra cách nhìn hơi khác một chút.
Tôi đã dạy học từ năm 2003. Năm nay đánh dấu 15 năm tôi đứng lớp. Mọi người luôn nói về việc trường học đã thay đổi như thế nào. Và thực vậy, trường học đã thay đổi. Đã xuất hiện những “dạng toán mới điên rồi” và học sinh được phép “mang thiết bị của mình” tới lớp. Tuy nhiên, còn có một số thay đổi khác mà tôi nghĩ phần đông chúng ta không để ý.
Cứ mỗi năm trong suốt 15 năm qua, tôi gửi về nhà một đề nghị trong ngày đầu tiên trẻ đến trường. Tôi gửi thư cho phụ huynh, đề nghị họ nói cho tôi biết về con họ trong chưa 1 triệu chữ hoặc ít hơn. Tôi giải thích rằng, tôi muốn tìm hiểu về hi vọng, ước mơ, nỗi sợ, thử thách… của học trò. Tôi còn đùa rằng, phụ huynh nên giới hạn bức thư của họ dưới 1 triệu chữ. Vì tất cả chúng ta đều biết rằng, có thể nói mãi về con mình mà không hết chuyện. Rồi tôi nói tiếp rằng, tôi sẽ không chấm điểm những điều ấy, không nhìn vào chữ viết hay lỗi chính tả. Tôi cũng không phiền nếu họ nhờ con gửi thư cho tôi, gửi e-mail cho tôi hay gửi ở văn phòng của tôi… Những lá thư này đã rất có ích đối với tôi với tư cách giáo viên. Tôi biết được học trò của mình ở bình diện cá nhân. Tôi biết về những rối loạn ăn uống, cơn co giật, chuyện ghen tỵ giữa các cặp song sinh, trầm cảm, chuyện nhận con nuôi, lạm dụng… Và cò nhiều vấn đề khác. Những lá thư này mang tới cho tôi khởi đầu lớn lao trong việc hiểu về học trò của mình. Tôi thường lấy chúng ra đọc khi một học sinh có sự thay đổi bất ngờ trong hành vi. Hoặc một rắc rối nào đó nảy sinh.
Chỉ trong tuần này thôi, hai em học sinh lớp tôi đã mất mẹ một cách đột ngột. Anh trai và em gái, tôi dạy anh vào năm ngoái và năm nay là em. Như tôi từng làm trước đây, tôi lập tức lấy lá thư mà người mẹ đã viết về các con. Đó là món quà tuyệt đẹp mà tôi cảm thấy tôi có thể trao cho học trò mình. Để các em thấy rằng cha mẹ các em yêu và thương các con nhiều thế nào. Khi tôi đưa chỗ thư trở lại nơi lưu trữ, tôi chợt nhận thấy một điều.
Tôi biết rằng phần trăm phụ huynh hoàn thành “bài tập” này giảm đều mỗi năm. Nhưng nhìn vào kích thước của tập file lưu trữ, tôi đã rất sốc. Năm đầu tiên, có tới 98% phụ huynh gửi thư cho tôi. Năm nay… chỉ là 22%. Vậy là tôi đã mất đi rất nhiều cơ hội để hiểu về học trò của mình. Thật đáng buồn khi biết ngày càng nhiều cha mẹ có điều kiện sở hữu thiết bị điện tử vốn giúp nhiệm vụ này trở nên dễ dàng và không mất nhiều thời gian hơn.
Một lưu ý nữa, tỷ lệ trung bình bài tập về nhà được nộp của năm nay là 67%. Tôi đều đặn thông báo 2 lần mỗi tháng về việc học sinh viết 5 câu tóm tắt những gì các em đọc trong thời gian rảnh. Tôi nhắc nhở học sinh hàng ngày. Tôi gửi tin nhắn qua phần Remind trên trang web của tôi. Điều duy nhất tôi có thể làm là làm vì học sinh. Phụ huynh tiếp tục để con mình bị hết điểm 0 này đến điểm 0 khác. Nhưng một lần nữa, tỷ lệ trung bình này là 98% trước đây. 15 năm trước, hiếm có trường hợp 1-2 học sinh không nộp bài về nhà. Giờ đây, chuyện này đã trở nên thật khó khăn.
Với tất cả những trách nhiệm khác trong nghề dạy học, làm thế nào chúng tôi có thể hiểu về học sinh để có thể xác định những em có vấn đề về tinh thần và có xu hướng trở thành kẻ xả súng trường học nếu cha mẹ không quan tâm tới quá trình học tập của các em? Làm thế nào chúng tôi có thể giáo dục trẻ khi cha mẹ không yêu cầu, không mong đợi và đòi hỏi các con hoàn thành bài tập về nhà?
Đừng đợi đến khi con quý vị trở thành kẻ xả súng mới để chúng tôi biết rằng, cháu đang gặp khó khăn về tinh thần. Đừng đợi đến khi con quý vị không được chọn vào đội thể thao hay cái ngày nhận được thông báo kết quả học tập, quý vị mới đi kiểm tra điểm số và chất vấn giáo viên sao để con tôi kém cỏi thế này
Hãy làm cha mẹ đích thực. Hãy tham gia vào cuộc đời con quý vị để quý vị có thể giúp chúng vượt qua những khó khăn với bạn bè, những suy nghĩ tự tử có thể nảy sinh và những vấn đề học tập nữa. Tôi hứa với quý vị, nếu phụ huynh dành nhiều thời gian hơn cho con mình và tham gia nhiều hơn vào cuộc sống của trẻ, chúng ta sẽ thấy những tiến bộ đáng kể ở trường và cả xã hội.
Làm cha mẹ, công việc của chúng ta là nuôi dạy những con người tuyệt vời nhất có thể. Đó là công việc quan trọng nhất thế gian. Sự giáo dục và ổn định về cảm xúc mà cha mẹ có thể dành cho con là vô giá.

Theo GoodHousekeeping

Tham khảo các bài viết Hiểu, dạy, chơi cùng con